Tết đến.
Lại một cái Tết đang đến, rất gần.
Mưa bụi bay giăng giăng, cây bằng lăng đầu ngõ chụi lá, rụt cành trong gió lạnh.
Bà bán hàng rong, gánh đôi quang có nhiều giấy đỏ và mũ-hia. Không có tiếng rao, chỉ có mùi hương trầm thơm cay, toả lan trong con ngõ nhỏ, như một lời mời gọi sắm mua.
Ừ, Tết đang đến.
Hôm nay là 13 Chạp rồi.
Tiếng ông cựu đại tá nhà bên, đang nhờ anh đánh véc ni rong, vào tút lại bộ lư hương thờ.
Ừ, Tết đang đến thật rồi.
Trí nhớ đã lảng bảng như sương khói lam chiều, làm ta nhớ về những cái Tết xa, những cái Tết : ta là lính.
Tiếng bật công tắc đèn trong nhà. Gọi ta về thực tại. Những cái Tết này, ta đã thành cựu, là phó thường dân.
Nào, cùng đón Tết nào.
Các bác, ta hãy cũng nhau nhớ về những cái Tết xưa, những cái Tết đượm mùi thuốc súng. Cho giù đó là mùi thuốc nổ của pháo giao thừa, hay mùi thuốc nổ C4 hùng oai.
Ta sẽ cùng nhau chia sẻ những cái Tết nay. Những cái Tết thấm đẫm lo toan, của cơm áo đời thường.
Các bác, hãy bật nút start máy com piu tơ nào.
Ta hãy đả phím. Cùng nhau nhớ về Tết.
Tết đang đến rồi. Và hôm nay đã là 13 Chạp.